Ngón tay thô dài ở hoa huyệt ra ra vào vào, móng tay thường quét đến vách tường thịt, có mấy điểm, mỗi lần bị đụng tới đều sẽ làm thân mình Mộ Thiển Thiển càng thêm run rẩy mẫn cảm.
Đông Lăng Mặc lại càng nắm giữ mấy chỗ kia, mỗi khi cắm vào đều sẽ cố ý đi chạm vào những địa phương này, tình triều sóng nhiệt từ trong chỗ sâu hoa huyệt không ngừng truyền đến, làm Mộ Thiển Thiển trừ bỏ việc thét chói tai thừa nhận bị ngón tay hắn tàn phá, căn bản không có năng lực làm chuyện khác.
“A… Không, a a…” Nàng dùng sức muốn dạng to hai chân, ᘻôиɠ thịt lại theo tốc độ trừu sáp của ngón tay dài, vặn vẹo càng ngày càng điên cuồng.
Kɧօáϊ cảm không ngừng tích lũy, rất nhanh, nàng liền không thể khống chế được.
“A…” Nhưng ở thời điểm Thiển Thiển sắp tiến đến cao trào, Đông Lăng Mặc lại bỗng nhiên ngừng lại, ngón tay dài thối lui đến miệng hoa huyệt, không tiếp tục xâm nhập.
“Cảm giác như thế nào?” Nhìn khuôn mặt nàng ửng hồng, khóe môi hắn dâng lên độ cong tựa tiếu phi tiếu, hỏi.
(tựa tiếu phi tiếu: cười như không cười)
Miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, Thiển Thiển thở dốc, ánh mắt ủy khuất rơi trêи mặt hắn, có một điểm oán niệm.
Nam nhân này quả nhiên cũng đủ ác liệt, cư nhiên như vậy đùa bỡn nàng, vừa rồi… Vừa rồi nàng sắp tới cao trào.
“Chưa thỏa mãn?” Đông Lăng Mặc khơi mào mi, nhìn ra nàng không vui, ánh sáng trong đáy mắt thập phần sung sướиɠ: “Muốn ta thỏa mãn ngươi sao?”
“Không…” Nàng cũng không phải ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/1080429/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.