Sáng sớm tỉnh lại, bên người đã không còn thân ảnh của Đông Lăng Mặc, Dương Quang và Du Lan đang ở bên ngoài, dường như đã chờ lâu rồi. Mộ Thiển Thiển tỉnh lại cảm thấy toàn thân rã rời vì đói, vốn dĩ hôm qua chỉ nói ngủ một chút, nào ngờ tận đến hừng đông nàng mới tỉnh. Du Lan cùng Dương Quang hầu hạ nàng rửa mặt chảy đầu, đến lúc nàng ăn no nê vẫn chưa thấy Đông Lăng Mặc xuất hiện. Mộ Thiển Thiển kéo Du Lan lại, nhỏ giọng hỏi: "Tối hôm qua... Ta không có đi Từ Ninh Cung, bên kia có truyền đến tin tức nào không?" Du Lan tuy rằng cảm thấy Thất công chúa lúc trước vào bây giờ quá không giống nhau, nhưng Thất công chúa hỏi, nàng sao dám không trả lời. "Nghe nói Hầu gia muốn công chúa ở lại, Thái hậu nương nương không những không tức giận ngược lại còn bảo Thường ma ma sáng sớm mang đến mấy rương thuốc bổ quý hiếm, đều đã được cất giữ, công chúa tùy thời điểm có thể đến xem." Mộ Thiển Thiển thở phào một hơi, đối với mấy thứ Từ Ninh cung đưa đến, nàng thật không có hứng thú nhưng nghe nói Thái hậu không mất hứng, nàng cuối cùng cũng an lòng. Định Quốc hầu mặt mũi đúng là không nhỏ, chẳng trách Đông Lăng Mặc tối qua một chút cũng không để ý, có chỗ dựa vững chắc như vậy, cảm giác thật không tệ nha. Thật đáng tiếc, chỗ dựa vững chắc như vậy nhưng lại không lâu bền, chẳng biết khi nào hắn đột nhiên quay đầu đối phó nàng. Dựa vào hắn? Ngẫm lại vẫn là quên đi. "Đúng rồi, tỳ nữ hôm qua..." Xảy ra nhiều chuyện như vậy, nàng cơ hồ đã quên mất chuyện này, bản thân một chút nữa thôi đã bị chết đuối trong hồ, cái chức công chúa này cũng quá là không an toàn. Mộ Thiển Thiển nhìn Du Lan, tò mò hỏi: "Tỳ nữ ngày hôm qua muốn ám sát ta thế nào rồi? Nàng là ai?" "Hồi công chúa, tỳ nữ Mẫn Nhi và Linh Nhi cùng nhau lớn lớn, tình cảm như tỷ muội, nàng biết Linh Nhi... bị công chúa ban chết, ghi hận trong lòng, cho nên... Công chúa xin yên tâm, Hầu gia đã đem nàng ta đến Hình bộ, nàng không còn cơ hội quay về hãm hại công chúa." Hình bộ, nghe tên đã khiến người ta thấy sợ hãi. Nàng cũng không phải thánh mẫu Maria, đã có gan ám sát công chúa thì cũng nên lường trước hậu quả. Nàng muốn nhân từ cũng không nhân từ được. Huống chi người là do Đông Lăng Mặc đưa đi. Mệnh lệnh của hắn ở nơi này chính là thiên ý, đêm qua không bị hắn chỉnh đến chết đã là vạn hạnh rồi, nàng không ngốc đến mức lại đi chọc giận hắn. Cũng không biết có phải bởi vì phát hiện nàng và Hách Liên Tử Câm "yêu đương vụn trộm", nàng trước tiên cuối đầu nhận lỗi cho nên hắn buông tha nàng... "Đi thôi, giới thiệu một chút chỗ này cho ta. ... Chỗ kia là của người nào?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]