Hách Liên Tử Câm dừng ở cánh mông của Mộ Thiển Thiển, nhẹ nhàng vuốt.
Hắn so với nữ nhân còn xinh đẹp hơn, khí chất cứ như thần tiên lạc giữa phàm thế, cớ sao lại ở trên người nàng làm chuyện xấu xa, lưu manh này? Mộ Thiển Thiển dùng sức cắn môi, cảm giác khuất nhục cùng vô lực luân phiên xuất hiện.
Hắn lại cứ nhiên không tiếp túc gây rối, chỉ khẽ vuốt ve tiểu thí thí (cái này hình như là hậu môn thì phải? Hà hà... ta không chắc lắm),xem nốt son đỏ trên cánh hoa mông phấn nộm của nàng. 1
Là Mộ Thiển Thiển không sai, nhưng vì sao nàng lại nói bản thân không phải Thất công chúa? Hôm nay nàng bị đưa đến đây, khi tỉnh lại nhàn thấy hắn, đáy mắt nàng có si mê, cũng có xa lạ. Cứ cho nàng tính trẻ con, cùng nàng chơi đùa một chút, nàng ngờ, nàng thật sự đã quên hắn.
Hắn xoay người nàng lại, nhìn khuôn mặt ửng hồng cùng đôi mắt ngập nước của nàng, thản nhiên nói:
"Công chúa, không cần tiếp tục chơi đùa nữa."
Mộ Thiển Thiển tay vẫn kiên định che ngực, tận lực đứng dậy, đáng thương nhìn hắn.
"Ta không biết... Ta quên chuyện quá khứ, ta tỉnh lại sau đó... Đã quên hết..."
Hách Liên Tử Câm nâng cằm nàng lên, nhìn sâu vào đôi mắt nàng, trừ bỏ sự chân thành lại thiếu một phần âm u hắn quen thuộc. Hắn không nói chuyện, cứ như thế nhìn nàng, hắn muốn từ đôi mắt này tiến vào chỗ sâu nhất trong tâm hồn nàng. Mộ Thiển Thiển đón nhận ánh mắt phức tạp của hắn, tâm hồn bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-do-cong-chua-nu-no/1080377/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.