Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Sau khi uống thuốc xong người nằm trên giường kia ngủ thiếp đi, Tả Ngôn xác nhận hắn vẫn còn nhịp thở mới từ cửa phòng bước ra ngoài.
Rạp hát từng nổi tiếng một thời lúc này lại vắng vẻ hẳn, Tả Ngôn đi một lúc rồi cũng không gặp được bao nhiêu người.
Tả Ngôn: [Vậy mà xuống dốc rồi?]
Hệ thống: [Nhanh hệt như một cây cột đổ xuống, ai cũng không đỡ được.]
Người nằm trên giường kia chống đỡ toàn gánh hát, hiện tại người nọ ngã bệnh, xuống dốc là chuyện có thể lường trước được, trong thời loạn như vầy mà một rạp hát có thể tồn tại lâu như vậy đúng là hiếm có.
Còn chưa bước đến gần phòng chờ đã nghe được tiếng cãi nhau từ bên trong.
"Thuốc của ông có chút tác dụng nào không thế! Tên đạo sĩ thối này, tôi nói cho ông biết, nếu ông dám gạt tôi thì ông không trả nổi cái giá đó đâu!"
Tả Ngôn vẫn có thể nghe rõ được giọng nói của những người khác như trước, cậu bước đến gần để nhìn cho rõ.
Trong phòng có 4 người hoặc ngồi hoặc đứng, trong đó có một người ăn mặc thời thượng vẻ mặt hung hăng nắm chặt cổ áo của một người khác.
"Chú ba, chú đừng xúc động, thử nghe xem vị đạo trưởng đây muốn nói gì."
"Nghe cái gì mà nghe, thằng nhóc kia uống thuốc hơn nửa tháng, hít vào thì ít thở ra thì nhiều, nếu nó chết vậy chúng ta liền xong đời! Nếu bên đại soái không xem được kịch, tìm rạp hát khác, đến lúc đó chúng ta sẽ chết hết!" Người nọ nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795080/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.