Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Hôm nay phải đi tuần tra nên buổi chiều tôi đã lấy ra hết trúc và măng trong nhà ra cho em ấy, theo lý thuyết em ấy nhất định sẽ không ra ngoài chạy loạn, nhưng vừa nãy tôi đi ngang nhà phát hiện cửa sổ bị mở ra, gấu mèo mập biến mất."
Hà Đạt Hoa cau mày, vẻ ảo não xuất hiện đầy trên mặt.
Tả Ngôn nhìn cửa sổ đang mở rộng, trên sàn có có vài mảnh măng vụn, nếu Cát Lan có đồ ăn vậy thì đừng nói đến chạy loạn, ngay cả kéo cậu ấy đi cũng không kéo ra được cửa.
Trong nhà Hà Đạt Hoa tầng 1 là một cửa hàng sách nhỏ, tầng 2 là chỗ ở của hắn ta, cực kỳ đơn giản, trong không khí phiêu tán hương vị của tri thức.
Tả Ngôn đang lo lắng không biết bé mập kia đã bị gặm đến tro cốt cũng không còn chưa, dù sao nghe nói gấu trúc thành tinh cực kỳ ít ỏi.
Tư Già nhắm mắt lại đứng phía trước cửa sổ, tay hắn vịn lên thành cửa sổ, đầu ngón tay trở nên trắng bệch, "Nó khác với em, nó bị em ảnh hưởng nên mới biến thành người, linh khí lúc em biến hoá toả ra có thể miễn cưỡng giữ nó ở trạng thái người tầm 1 năm, nếu nói linh khí của em là ngọn đèn trong đêm đen, vậy nó chỉ là một con đom đóm thôi."
Tả Ngôn nói: "Dù chân của ruồi bọ có nhỏ thì cũng là thịt mà."
Bé mập kia vốn là bị cậu làm liên luỵ, hiện tại nếu nó gặp chuyện, vậy cậu phải đi tạ lỗi với bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795069/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.