Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Sáng sớm ngày hôm sau.
Tả Ngôn chuyển mình, ôm mền cọ cọ, lúc nửa tỉnh nửa mê cậu hình như nhìn thấy trước mặt cậu có thứ gì đó đang chuyển động.
Nửa mở to mắt, chỉ thấy một cái tay màu trắng đang duỗi về phía cậu...
Nhìn cái tay cách mình càng gần, cậu chính là người có thành tích có tốc độ còn nhanh hơn báo đốm, quay người một góc 360 độ —— lăn xuống sàn.
Tả Ngôn đỡ cái mông đau đỡ giường đứng lên, chỉ thấy Tư Già đang ôm cánh tay nhìn xuống cậu.
Sẽ không phải là đến báo thù cậu chứ.
Tả Ngôn nâng một bàn tay quơ quơ về phía hắn, "Tư lão đại, hơn nửa đêm anh đây là..."
Anh muốn làm gì thì cứ nói thẳng đi, đừng nhìn tôi như vậy.
Tầm mắt của Tư Già dừng lại trên nếp nhăn của gương mặt cậu một lát, nghiêng thân qua, ánh sáng sau lưng không được che mà đánh thẳng vào người cậu.
Tả Ngôn lập tức bị ánh nắng buổi sớm chiếu thẳng vào mắt, nước mắt sinh lý không khống chế được mà chảy ra.
Con người mục tiêu thật tốt, thấy cậu quên kéo rèm liền đứng bên giường chắn nắng cho cậu, lão đại tốt như thế đi đâu tìm hở.
Tư Già bước đến cửa, "Thay quần áo, án tử hôm nay cậu đi thăm dò với tôi."
Tả Ngôn gãi gãi hai má, cậu cũng quên luôn hiện tại cậu đang bị ràng buộc làm mấy chuyện này.
Tư Già nói: "Cậu khóc cái gì?"
Tả Ngôn mặt không đỏ tim không đập đáp: "Là do tôi quá cảm động, được lão đại đích thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795052/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.