Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Tả Ngôn không biết cậu nên cảm thấy may mắn vì đã tìm được mục tiêu nhanh như vậy hay nên lo lắng cho chính cậu nữa.
Tư Già vậy mà lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa, thoạt nhìn địa vị còn rất cao.
"Lão đại, anh trở lại rồi."
"Ừm." Tư Già cầm túi hồ sơ trong tay đưa cho Hạ Ngọc, ánh mắt vẫn không hề rời khỏi người Tả Ngôn.
"Cậu muốn rời đi?"
Tả Ngôn thầm ở trong lòng mình giãy dụa một chút, 'người' ở nơi này đều không bình thường, nhưng đây cũng là một cơ hội tốt để tiếp cận mục tiêu.
Tư Già thấy cậu trầm mặc, từ bên cạnh cậu bước qua, "Đi theo tôi."
Tả Ngôn đi theo sau lưng hắn, trên người còn phải kéo theo Cát Lan, bé mập này từ nãy đến giờ đều thành thật lạ thường, nếu xem nhẹ cây măng càng ngày càng ngắn trong tay nó.
Những người khác dùng khuôn mặt mang ý cười nhìn theo hai người bọn cậu bước vào phòng.
Trong lòng cậu thầm nghĩ đây là một phòng làm việc, nhưng sau khi bước vào cậu mới phát hiện, phòng này so với tưởng tượng của cậu có chút khác.
Hệt như trong nháy mắt liền về đến thời cổ hậu, không cần biết là vật trang trí trên bàn, hay là tranh cuộn treo trên vách tường, hãy là cây trúc trước cửa sổ, thanh tĩnh, thanh u, ưu nhã.
Mùi thơm ngát mỏng manh phiêu tán trong không khí khiến lòng Tả Ngôn yên tĩnh trở lại.
Tư Già nhìn từ đầu đến chân cậu, có chút khó có thể liên hệ với bé gấu trúc thích nhõng nhẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795050/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.