Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Tiêu Lưu Tuý vừa về nhà, một đống công việc liền nối gót nhau mà đến, Tả Ngôn nhàm chán mà bắt đầu đi dạo hang ổ mang danh tà ác trong truyền thuyết này.
Dạo xong một vòng, thật sự là không hề gặp được một nam nhân nào.
Tả Ngôn ngồi trong chòi nghỉ mát, [Nơi đây ngay cả động vật cũng không nguyện ý nuôi giống đực, vậy bọn họ nghĩ như thế nào mà lại để một người nam nhân làm đại boss vậy trời?]
Hệ thống suy đoán một chút: [Có lẽ là âm thịnh dương suy nên cần điều hoà.]
Tả Ngôn: [Ngươi đừng đoán bậy.]
Phong cảnh ở Ngàn Vọng Sơn quả thật rất đẹp, Tả Ngôn gọi lại một cô nương vừa đi ngang qua, "Xin hỏi đường đến Nguyệt Quang Hồ đi như thế nào?"
Cô nương này không lớn lắm, mặt lạnh, từ ngữ rõ ràng mà chỉ đường cho cậu.
Cách khá xa, cậu còn có thể nghe được thanh âm thanh thúy của cô nương đó.
"Nam nhân đều không phải thứ tốt."
Tả Ngôn vuốt cằm suy đoán, đây có thể là lời thề của Vô Nhất Các bọn họ.
Cũng gần như là một tổ chức tẩy não.
Theo con đường cô nương kia chỉ, Tả Ngôn dần thấy được mục đích của cậu.
Một mảnh cỏ dại.
Thật sự là cỏ dại, một mảnh đất rộng lớn, thoạt nhìn khá lộn xộn.
Tả Ngôn: [Chẳng lẽ vị cô nương kia lừa ta?!]
Hệ thống đáp: [Chú ý xem xung quanh có cơ quan gì không.]
Tả Ngôn không nhìn thấy cơ quan nào, ngược lại lại thấy một người phụ nữ trung niên mang theo một thùng nước từ đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795028/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.