Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Xin chào khách quan, mời ngài vào bên trong, xin hỏi ngài nghỉ trọ hay ở trọ?"
Tiểu nhị của khách điếm lắc lắc cái khăn mặt trên vai, cong thắt lưng, nụ cười hớn hở luôn mang trên mặt, tiếp đón khách nhân, sau khi nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại nói một câu thuần thục.
Vừa nhìn thấy, liền có chút ngây ngẩn cả người, số người gã từng gặp qua có thể nói là đếm hoài cũng chưa hết, lại chưa từng gặp... hai vị công tử bất phàm như thiên nhân như thế.
Mỗi người đều mang một nét riêng, tuỳ tiện bước ra đường còn đẹp hơn vị đệ nhất mỹ nhân vài ngày trước gã từng nhìn thấy nhiều.
"Cho một gian phòng lớn." Vị công tử một thân hồng y tuỳ tay quăng một thỏi bạc lên bàn, ánh mắt của tiểu nhị khách điếm sáng rực, rất nhanh cầm lấy, một bên nghĩ một bên nói: "Được ạ, một phòng thiên tự..."
"Hai gian."
Câu nói kế tiếp của tiểu nhị khách điếm bị nghẹn ở yết hầu, nhìn trái lại nhìn phải.
"Hai vị công tử..."
Tả Ngôn nói: "Hai gian khách phòng."
Xuất môn ra ngoài thì không thể uỷ khuất chính mình, một cái giường hai người nằm là thành cái đức hạnh gì vậy.
Tiêu Lưu Tuý kéo ống tay áo của cậu, biểu tình uỷ khuất, tiến đến bên tai cậu, "Không có Vương gia ở bên cạnh, tối ta sẽ ngủ không được."
Tiểu nhị khách điếm thấy hai người dán vào nhau, ánh mắt liền không bình thường, gã quét mắt qua lại trên người hai người nhiều lần, nhìn kỹ, liền phát hiện vết ửng đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1795023/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.