Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Bên ngoài đang có sét đánh."
Tôi nghe được mà, tôi còn nhìn thấy tia sét, Tả Ngôn vuốt vuốt lông mèo.
Tạ Hào kê sát mặt vào cậu, "Vẫn còn nổi gió."
Tả Ngôn dời tầm mắt về phía bên trái.
"Dự báo thời tiết nói từ nửa đêm đến lúc sáng, gió còn lớn hơn lúc này nữa."
Tạ Hào vừa cởi áo khoác vừa nói.
Tả Ngôn: "Hệ thống, hắn thật à?"
Hệ thống: "Ngươi muốn ta nói thật hay nói dối?"
Tả Ngôn: "Nói dối?"
Hệ thống: "Hắn ng lừa ngươi đó."
Vừa nghĩ đến gió sẽ lớn hơn, Tả Ngôn có chút đi không nổi, thời tiết quái quỷ gì vậy, không phải nói có phong cảnh đẹp, là thiên đường xinh đẹp của mọi người à?
Mấy người từng gặp qua thượng đế nào ở thiên đường có thời tiết ác liệt như vầy hả?!
A, cuồng phong cùng mây đen, giọt mưa lạnh lẽo rơi bộp bộp xuống mặt đất.
Hệ thống:... Bắt đầu nói mê sảng rồi đó.
Bé mèo cũng lạnh, theo ống tay áo của cậu bò vào trong quần áo, từ cổ áo lộ ra chiếc đầu nho nhỏ.
Tạ Hào nói: "Nó có vẻ rất thích cậu."
Tả Ngôn bị cọ một thân đỏ ửng, ngẩng đầu vừa muốn nói gì đó, chỉ thấy hắn đã cởi quần áo, đang cởi quần.
Tả Ngôn gãi gãi đùi, một tên hoạ sĩ, từ đâu lại có cơ bụng rắn chắc như vậy chứ, vẽ ra à?
"Ướt hết rồi, tôi đi tắm trước."
Tả Ngôn đứng lên nói: "Vậy tôi đi về trước."
Muốn bế nhóc mèo ra, nhưng tên nhóc đó vừa cảm nhận được sự ấm áp, giữ quần áo của cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1794980/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.