Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Tả Ngôn sửng sốt một chút, sau đó vội vàng muốn đẩy Cố Tranh ra, nhưng hai tay đã bị giữ lại ở hai bên, không thể động đậy.
Do giãy dụa kịch liệt, liên lụy đến miệng vết thương, nên trong mắt Tả Ngôn hiện lên một tia đau đớn, nước mắt sinh lý theo khoé mắt chảy xuống.
Ánh mắt Cố Tranh tối sầm lại, chặn lại nửa thân thể của cậu.
Hô hấp giao triền, lông mi của đối phương nhẹ nhàng cọ vào hắn, ánh mắt Cố Tranh đầy thâm thuý nhìn thẳng cậu, trong ánh mắt của hắn mang đầy vẻ thần bí, Tả Ngôn xem không hiểu được cảm xúc bên trong,
Cũng không biết qua bao lâu, Cố Tranh cuối cùng cũng đứng dậy, một sợi chỉ bạc rớt ra.
Tả Ngôn khẽ nhếch môi hô hấp, đôi môi trắng bệch cuối cùng cũng có một tia huyết sắc, Cố Tranh nhẹ nhàng niết môi của cậu một chút, sau đó nhận ra mình đang làm cái gì, mới lãnh tĩnh thu tay.
"Anh..."
"Không ho?"
Tả Ngôn sửng sốt, "Không ho."
Cố Tranh gật đầu, "Nghỉ ngơi đi, có việc gì thì nói với tôi."
"Đợi đã, vậy nên lúc nãy anh... là do muốn tôi không ho?"
Cố Tranh nghiêng đầu, ánh mắt lãnh đạm nhìn cậu nói: "Nếu không thì sao?"
Tả Ngôn nâng nâng tay, khoé miệng nở một nụ cười giả, "Đi thong thả."
Cố Tranh liếc mắt nhìn cậu, rời đi.
Đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại một mình cậu, Tả Ngôn sờ sờ môi mình, cảm thấy bên trong vẫn còn lưu lại hương vị của người khác.
Tả Ngôn: "Ta đã cho rằng trong giấc mơ đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/1794944/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.