Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
Lúc tính tiền, Tả Ngôn đứng ở phía sau Cố Tranh, ai bảo cậu vừa không có tiền vừa không có nhân quyền, mua không được bạch nguyệt quang trong lòng, tạm biệt báo nhỏ của cậu.
Bộ dáng Tả Ngôn cúi đầu đi theo phía sau nam nhân khiến cho mấy nhân viên nữ tràn đầy tình thương của mẹ, bọn họ còn chưa rời đi, liền có một nữ nhân viên cửa hàng không nhịn được nhỏ giọng nói với đồng sự bên cạnh: "Nhìn trên cổ cậu ấy kìa, có dấu hôn."
Cố Tranh nghe vậy nghiêng đầu nhìn chỗ cổ cậu một cái, ở trên có mấy dấu xanh tím.
Cả người Tả Ngôn chấn động, ánh mắt gì đây?
Đó là vết bóp cổ của hắn!
Nghĩ vậy không khỏi nhìn thoáng qua bàn tay của Cố Tranh.
Hai bàn tay đó đã từng đưa dao bắt cậu tự sát, từng bóp cổ của cậu, bẻ gãy cổ tay của cậu, tối hôm qua lại còn sờ hết toàn thân của cậu!
Tả Ngôn lòng đầy căm phẫn nói với hệ thống, "Ông đây sớm muộn gì cũng sẽ trả thù!"
Hệ thống: "Ngươi đánh không lại hắn."
Tả Ngôn: "Ta biết! Không cần nhắc ta."
Hai người ngồi trên xe, Cố Tranh ném túi quần áo qua người cậu, "Thay."
Tả Ngôn có chút ngốc, "Ở đây?"
Cố Tranh quay đầu cao thấp đánh giá cậu một cái, "Không ở đây thì ở đâu?"
"Này, này cũng không tốt lắm, trước bàn dân thiên hạ..."
Ý đồ của Tả Ngôn khiến cho họ Cố thấy được ánh mắt kiên định cự tuyệt của cậu, nhưng mà đối phương cũng không để ý đến cậu, chỉ nói một câu buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/156900/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.