Editor: Hoa Lạc Thiên Tế
"Tôi tự tắm được." Tả Ngôn lùi về bên trong một chút, tuy rằng rất cám ơn anh đã giúp đỡ nhiệt tình, nhưng mà việc tắm rửa cũng không cần anh phải ra tay giúp đỡ, vậy nên anh mau ra ngoài đi.
Cố Tranh cúi người, tay hắn giữ lại thắt lưng của cậu, một nửa tay áo vùi trong nước, giữ chặt lại cậu, không cho cậu lùi thêm chút nào nữa.
Xúc cảm truyền lên từ bàn tay, ánh mắt Cố Tranh đen thêm một chút, dùng thanh âm từ tính nói nhỏ vào lỗ tai cậu: "Một 'người chết' đã bị chôn không biết bao nhiêu năm sao có thể tự tắm?"
Cả người Tả Ngôn run lên, điểm mẫn cảm của cơ thể cậu nằm trên thắt lưng, nhưng mà...
Người anh em, anh rốt cuộc nghe từ đâu việc người mấy trăm năm trước sẽ không tắm rửa, ai nói anh nghe vậy, tôi hứa sẽ không đánh chết hắn.
Tả Ngôn biết mình bị bại lộ rồi, đơn giản lành làm gáo vỡ làm muôi, dù sao còn đồ án kia, giá trị của cậu vẫn còn lớn, người này hoài nghi cậu cũng không đến mức giết chết cậu.
Dù sao cậu cũng xem như manh mối duy nhất còn sống.
Tả Ngôn thả lỏng một chút, ngẩng đầu nhìn hắn rất muốn hỏi một câu, người cậu hôi muốn chết, ở gần cậu như vậy cũng không muốn nôn à?
Ước chừng do cảm xúc của Tả Ngôn biểu đạt quá rõ ràng, Cố Tranh híp mắt nhìn cậu trong chốc lát.
Sau đó, đem nguyên một chai sữa tắm đổ vào.
Tả Ngôn ngâm mình trong bồn tắm lớn đầy bọt biển, bị một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-di-dung-mo-nua/156898/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.