Omega nhỏ ngủ đến ngày hôm sau.
Việc tiêu thụ quá nhiều pheromone trong thời kỳ không động dục khiến cơ thể cậu kiệt quệ đến cực điểm, hôm sau tỉnh dậy vẫn còn yếu ớt, như bị lấy hết thể lực. Cậu dụi dụi mắt, cuối cùng cũng tỉnh táo lại một chút, ngồi dậy rồi xuống giường đi giày, định vào phòng tắm rửa sạch sẽ. Dây đằng quấn quanh cổ tay miễn cưỡng buông ra, vẫn nhẹ nhàng cọ sát vào da, như đang thì thầm câu "Thực xin lỗi". Lan Hữu Ninh không khỏi nở nụ cười, lại giơ tay sờ lên đóa hoa hồng, nhẹ giọng an ủi: "Ta không sao."
Những bông hoa hồng nở một chút, tỏa hương thơm thoang thoảng.
Omega hít hít mũi, cậu luôn cảm thấy mùi thơm của hoa khiến cậu thoải mái lạ thường, như thể là bạn tâm giao. Tuy nhiên, không phải cậu chưa chạm vào hoa hồng, mà là không có đóa hồng nào có thể khiến cậu thích như vậy. Cúi đầu ghé vào ngửi thử, cảm giác mệt mỏi trên người dường như được xua tan đi rất nhiều. Omega lại mỉm cười, và nhẹ nhàng hun hun nhị hoa ở giữa hoa hồng.
"Cảm ơn mi, nhưng giờ ta phải đi tắm... Hôm qua ngủ mà không tắm, rất không tốt."
Những sợi dây quấn lấy cổ tay cậu di chuyển một cách ngập ngừng.
Tưởng nó định rời đi, nhưng sau đó lại đi lên, ngay cả rễ của chậu hoa cũng chui ra khỏi đất, trực tiếp quấn lấy một phần ba tay Omega của nó. Lan Hữu Ninh sửng sốt, không ngờ nó lại làm chuyện như vậy. Hai mắt cậu mở to,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-dang-hoa-hong/2441286/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.