Giờ ăn chưa kết thúc
...
- Ồ! Đây chẳng phải là vị hội trưởng đáng kính hay sao?
Lời lẽ rõ ràng là giễu cợt, mỉa mai. Lâm Mộc Sơn và Vương Thành Hân đồng thời ngoảnh đầu nhìn lại. Hình ảnh của Lý Chương lập tức hiện hữu trong mắt hai người. Bầu không khí hài hòa liền bị phá vỡ. Bàn ăn thường thường bị lãng quên giờ phút này có vẻ rất thu hút ánh nhìn. Hai bên có qua lại vài câu, không khách khí chút nào:
- Là học sinh chuyển trường gây ồn ào đây sao? Có vẻ ưa bạo lực nhỉ? - Giọng của Vương Thành Hân.
- Không sai! - Lâm Mộc Sơn tiếp lời. - Cậu ta quả thực rất thích gây chuyện.
- Ha! Sáng gặp phải một kẻ giả vờ thanh cao, nghiêm túc giờ lại có thêm một tên khác thích ra vẻ mình là trò ngoan. Trường này cũng lắm kẻ rỗi hơi thật!
- Chà! Tên nhóc này miệng cũng độc nhỉ? Nhưng đạo đức không đủ chất lượng, chẳng biết trên dưới gì cả.
Vùùù! Vương Thành Hân vừa dứt lời liền bị đôi đũa đâm thẳng đến, thêm một chút nữa liền có thể đâm hỏng mắt anh. Anh chưa kịp phản ứng, Lâm Mộc Sơn cũng không kịp xoay người. Lý Chương nhếch mép cười, động ngón tay, đôi đũa liền thu lại. Cậu cảnh cáo:
- Cẩn thận miệng lưỡi của mình đi! Tôi có thể đâm thủng mắt anh đấy.
Cả nhà ăn dường như câm nín. Không gian im lặng có thể nghe tiếng kim rơi. Lục Hàn Anh vẫn chậm rãi ăn cơm, cho đến khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-chon-binh-yen/2690636/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.