Tôi không biết cuộc gặp gỡ đó lại trở thành một bước ngoặt quan trọng như vậy.
Nhưng từ lúc này trở đi, tôi biết mình đã lún sâu vào cốt truyện đến nỗi không thể quay đầu được rồi.
Ánh đèn lung linh làm mái tóc bạch kim và đôi mắt xanh lấp lánh của thiếu niên phía trước trở nên mơ hồ trong mắt tôi.
"Vị tiểu thư này..."–Anh ta đang nói, trong tiếng bàn tán xì xào lộ liễu của những kẻ hóng hớt xung quanh–"Nàng không phiền nếu như ta tỏ ý muốn mời nàng nhảy một điệu mở đầu chứ?"
Ôi cái cách xưng hô sến sẩm này.
Kinh nghiệm cày cuốn Kiêu hãnh và Định kiến suốt thời thanh xuân cùng hàng chục bộ phim Âu cổ khiến tôi chẳng mất nhiều thời gian để nhận ra tầm quan trọng của cái cụm từ "điệu mở đầu" ấy.
Thông thường thì ta sẽ mời những người mà mình có ấn tượng cùng nhảy điệu đầu tiên, lãng mạn hóa lên thì giống như một lời tỏ tình tinh tế, trường hợp thứ hai, khi ta đến một buổi tiệc mà chẳng thấy ai đáng để làm quen thì điệu mở đầu thường dành cho người nhà hay đối tác làm ăn.
Mà, tôi chắc chắn không phải đối tác làm ăn hay người nhà của anh ta, tình nhân hay đối tượng xem mắt lại càng không.
Chắc không phải là người này nhận nhầm tôi với cô nàng tiểu thư nào đó đâu nhỉ?
Tôi rất muốn trả lời là "phiền", nhưng ngẫm thấy tình cảnh hiện tại của mình đang gần kề với lưỡi kiếm sắc bén trong tay các kỵ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-bien-co-anh-sao/2948144/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.