Nói tới chuyện gặp gỡ cậu ấy đã là ba tháng trước, tạm gọi cậu ấy là Lam Sơn đi, tôi khá thích uống Lam Sơn (1),lần đầu tiên cậu ấy mang tới cũng là một tách cafe Lam Sơn.
Lam Sơn rất cao, ngũ quan sắc nét, không thích mang đồ trang sức, những phần da lộ ra bên ngoài cũng không có hình xăm, khi cậu ấy khom người đưa cafe cho tôi, ngửi thấy mùi hương vô cùng sạch sẽ, là mùi xà phòng.
Mỗi lần cậu ấy mặc đồng phục của nhân viên phục vụ đi lại trước mặt, tôi đều ảo tưởng về dáng vẻ của cậu sau khi lột hết quần áo.
Chúa ơi, tôi thấy mình thật biến thái.
Nhưng cậu ấy quả thật rất rất đáng yêu, đáng yêu đến mức ánh mắt tôi không thể không xoay quanh cậu.
Tôi là gay, từ lúc mười tuổi đã bắt đầu hiểu rõ tính hướng của mình, vì sống ở nước ngoài từ nhỏ, cha mẹ cũng rất tiến bộ, điểm này tôi vẫn cảm thấy mình vô cùng may mắn.
Bây giờ trưa nào tôi cũng xuống tiệm cafe dưới lầu gọi một tách cafe và một phần bánh mì kẹp, sau đó ngồi một chỗ nhìn Lam Sơn làm việc.
Hình như cậu còn là học sinh, vì nhiều lần tôi thấy cậu mang sách tới tiệm cafe. Nhưng có lẽ cậu ấy không phải mọt sách, có mấy lần trời mưa tôi thấy cậu dùng sách che trên đầu, chạy nhanh vào trong tiệm. Cậu ấy nếu như không học khoa tiếng Pháp thì cũng phải có liên quan đến tiếng Pháp, vì tôi thấy trong đống sách của cậu có cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-ban-cach-theo-duoi-nam-than/2183996/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.