Coi như có tiến triển mới đi… : )
Không biết khi còn bé mọi người có từng mơ ước thứ gì không thực tế hay không? Khi đó em gái tôi mơ ước trở thành một nàng công chúa chân chính, đương nhiên em thất bại. Trước mười tuổi tôi muốn làm siêu nhân, sau này muốn trở thành thị huyết pháp y oai phong, nhưng bây giờ, tôi tự mở công ty, thành một thương nhân.
Hôm nay ở công ty, tôi hỏi Lam Sơn ước mơ của cậu là gì, cậu suy nghĩ một chút, cho tôi một câu trả lời dở khóc đở cười.
“Thế giới hòa bình?”
“Có gì đó tương đối… bình thường hơn chút không, ước mơ càng gần hiện thực?”
Cậu lại suy nghĩ một chút: “Khi còn bé em muốn trở thành bác sĩ thú y.”
Tôi ngồi thẳng người nghe cậu nói tiếp.
“Sau đó em phát hiện loại công việc này có thể không thích hợp với em.”
“Vì bị dị ứng?” Lam Sơn đối xử với động vật vô cùng dịu dàng, còn dịu dàng hơn cả đối xử với con người, nếu như cậu trở thành bác sĩ thú y, vậy chắc chắn sẽ là tin vui cho các động vật nhỏ.
“Ngoài điểm này, còn có… những chuyện nghề nghiệp này làm được rất hữu hạn, em muốn chủ động phát hiện vấn đề, mà không phải là chờ người khác đến tìm em giải quyết vấn đề.”
“Vậy ước mơ bây giờ của em?”
Rõ ràng cậu sững lại: “… Anh và Pharaoh và Charlie Chaplin có thể khỏe mạnh hạnh phúc.”
Đây không phải là lời trong lòng cậu, ít nhất cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-ban-cach-theo-duoi-nam-than/2183921/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.