Nhất Trung là trường trung học tốt nhất ở thành phố S, chất lượng dạy học và tỉ lệ lên lớp của học sinh đứng đầu toàn thành phố, khiến không ít phụ huynh bóp bụng cũng muốn đưa con của mình vào đó. Dưới tình huống cha mẹ cố gắng cung cấp tài nguyên như thế, mấy đứa trẻ được đưa vào đây phần lớn là vùi đầu vào bàn học, cố gắng học tập.
Năm giờ chiều, trường Nhất Trung tọa lạc tại đường lớn nội thành Tây Nam của thành phố S còn một tiếng nữa là tan học, sân trường rộng rãi từ xa xa truyền đến tiếng đọc sách sang sảng.
Có điều ở gần tường rào phía Đông Nam của trường học, dưới sự yểm trợ của cây xanh cao lớn, mơ hồ có thể nhìn thấy giọng nói của bốn học sinh mặc đồng phục của Nhất Trung đang ở đó trèo tường.
"Lục Tĩnh Nhất, cậu đừng lộn xộn, chân tớ chưa đứng vững, cậu đẩy tớ lên trước đi... Hướng Sâm, Hướng Sâm, kéo tớ với, nhanh nhanh nhanh, tớ sắp rơi xuống rồi!"
Dưới tường rào, một cô gái mặc váy đồng phục giẫm trên vai nam sinh, hai tay bám víu lấy tường rào, gian nan leo lên.
Nhưng cô không đủ cao, tay cũng không đủ dài, cho dù chàng trai dưới chân cô cắn răng đẩy cô lên thì cũng không thể đủ để chạm đến đỉnh của tường rào.
"Hoắc Tiểu Tiểu, cậu... cậu nhanh đi lên đi! Vai tớ sắp bị cậu giẫm gãy rồi, cậu đó, có phải gần đây lại mập lên không?"
Lời này giống như đâm vào ngực Hoắc Tiểu Tiểu, cô cúi đầu trợn mắt trừng Lục Tĩnh Nhất một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929543/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.