Hoắc Tiểu Tiểu vẫn luôn nhớ rõ người cậu này của cô.
Trộm cô từ bệnh viện ra ngoài, đặt trên ghế phụ của xe đua, thân thể kia của cô suýt chút nữa đã bị Quý Thư Dương chơi cho xong đời rồi.
Trong mơ, Quý Thư Dương bị Hoắc Tùy Thành đánh gãy chân, không thể chữa trị hoàn toàn, anh có bóng ma tâm lý lớn đối với Hoắc Tùy Thành.
Quý Thư Dương là người đua xe giỏi, một cái chân bị gãy mất, từ đó không thể thi đấu, so với việc giết anh thì còn khó chịu hơn.
Từ đó sống ở nước ngoài, mãi đến khi Hoắc Tùy Thành đền tội mới từ nước ngoài trở về.
Bây giờ xem ra, năm đó ba cô cũng không thật sự đánh gãy chân Quý Thư Dương, mà Quý Thư Dương cũng về nước trước thời điểm trong mơ.
Chân không gãy, chẳng trách có sức lực nhảy nhót như thế, còn có thể giấu tên tố cáo ba cô!
Chuyện này không được, cô phải hù họa anh một chút.
"Hóa ra cậu chính là người mà ba con muốn đánh gãy hai chân!"
Giữa ba ruột và ông cậu chỉ gặp một lần đã suýt chút nữa đã lấy mạng cô, Hoắc Tiểu Tiểu vẫn phân biệt rõ xa gần, thân sơ.
Nghe thấy lời nói của Hoắc Tiểu Tiểu, bước chân Hoắc Tùy Thành hơi ngưng lại.
Hắn biết cha mẹ đối với con cái mà nói là tấm gương để bắt chước và học tập, nhưng hắn không nghĩ tới Hoắc Tiểu Tiểu còn nhớ rõ lời tối hôm qua mình nói.
"Tiểu Tiểu."
"Ba, sao vậy ạ?"
"Không được nói bậy."
Nghe được lời phủ nhận của ba cô, Hoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929532/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.