Tiệc rượu tám giờ, chưa đến chín giờ Hoắc Tùy Thành liền rời đi.
Lục Bạc Dương cầm một ly rượu, uống đến say khướt, trên tay còn ôm một người phụ nữ mặc váy dài màu trắng, cười hắn: "Hoắc Nhị, anh sớm muộn gì cũng đắc đạo thành tiên."
Hoắc Tùy Thành đối với loại người này luôn luôn chỉ có một, khoát tay áo rời đi khỏi hiện trường.
"Tiên sinh, là về Hoắc Công quán sao?"
Hoắc Tùy Thành uống một chút rượu, toàn thân phát nhiệt, đầu có chút choáng.
Hạ cửa xe xuống, giật giật cà vạt đang thắt chặt cần cổ, mở hai cúc áo sơ mi, gió lạnh thổi vào khiến hắn dễ chịu không ít.
"Về chậm một chút."
"Vâng."
Hoắc Tùy Thành miễn cưỡng lùi ra sau, nhìn thoáng qua đèn đường ngoài cửa sổ xe, hắn nhớ tới ngày hôm nay lúc đón Tiểu Tiểu tan học, gặp được Quý Văn Tâm ở cửa phòng.
Mặc kệ là vô tình hay là cố ý, nếu Quý Văn Tâm đã biết Tiểu Tiểu học ở trong nhà trẻ kia, về sau hai người tránh không được sẽ tiếp tục gặp mặt.
Là người đều có lòng riêng, mà tấm lòng của người cha của Hoắc Tùy Thành, hắn không muốn Quý Văn Tâm và Hoắc Tiểu Tiểu gặp được nhau.
Vứt bỏ con gái ruột của mình, mỗi ngày đều ở trước mặt con gái mình cùng con gái của người khác diễn màn kịch tình mẹ con thắm thiết.
Trẻ con luôn có một ngày sẽ lớn lên, đến lúc đó nhớ lại những việc này, sẽ phải đau khổ cỡ nào?
Hoắc Tùy Thành lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại.
"Chào ông, hiệu trưởng Chu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929509/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.