Sáng sớm hôm sau, Hoắc Tiểu Tiểu tinh thần phấn chấn mở mắt ra.
Tối hôm qua đưa bức tranh kia, Hoắc Tiểu Tiểu tự nhận đã cùng ba ba bắt tay giảng hòa, không còn tổn thương lẫn nhau, vì thế không còn gánh nặng trong lòng, thậm chí còn ngủ ngon giấc.
Điều duy nhất làm cho cô buồn rầu chính là, cô muốn đi chơi nước, nhưng mà Hoắc lão tiên sinh không cho.
Đến bờ biển mà không chơi nước thì còn có ý nghĩa gì?
Không có ý nghĩa.
Thay đồ cả nữa ngày, Hoắc Tiểu Tiểu đặc biệt mặc áo tắm màu đỏ nơ con bướm, nhưng không có phát huy ra một chút tác dụng, toàn bộ hành trình đều xách theo một thùng nhỏ làm bằng nhựa plastic, nắm tay Hoắc lão tiên sinh, một tấc cũng không rời, ở trên bãi biển nhặt được mấy cái vỏ sò liền trở lại.
Còn không bằng hôm qua Hoắc Tùy Thành dắt dây thừng chó cho cô.
Hậu viện của biệt thự có một cái bể bơi, lúc cô lên lầu mơ hồ nghe được tiếng nước, gấp gáp nện bước chân nhỏ hướng hậu viện mà chạy.
Bể bơi rất lớn, bên bờ thả có ghế nằm cùng vỉ nướng, cô trông thấy trong bể bơi có người đang bơi lội.
"Ba!"
Hoắc Tùy Thành ở trong bể, mơ hồ nhìn thấy một đứa trẻ đứng trên bể bơi, một đầu đâm nước, bơi tới dừng sát ở bên bờ, thuận tay vuốt mái tóc ẩm ướt về sau, lộ ra toàn bộ cái trán, từ trên trán nhỏ nước, theo cái mũi cao thẳng rớt xuống trong bể bơi.
Bơi lội ai còn mặc quần áo?
Hoắc Tiểu Tiểu nhìn xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/day-baba-phan-dien-lam-nguoi/929480/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.