Chuyển ngữ – Vee
Beta – Emi
Chân của Trì Yên lại càng run hơn.
Do vội vàng ngẩng đầu lên nên liền bị va đầu phải cạnh bàn, vang lên một tiếng ‘bốp’. Cô hít một hơi lạnh, lúc liếc mắt nhìn sang, đúng lúc nhìn thấy ánh mắt của người đàn ông ấy lóe lên một cái, không biết anh đang suy nghĩ gì.
Cô thật không ngờ, chỉ là đi quay phim mà cũng có thể gặp được Khương Dịch.
Mặc dù Trì Yên và nam 2 cũng có thể được xem như là diễn viên chuyên nghiệp, nhưng bị người khác xen ngang như thế này, thì vẫn hơi xấu hổ.
Nhất là sau khi Khương Dịch nói, tất cả mọi người đều đặt sự chú ý lên hai người bọn họ.
Có người xì xào bàn tán, cũng có người lén cười nhạo.
Trì Yên đứng dậy từ dưới bàn, tiện tay cào mái tóc hơi rối, mắt liếc nhìn lung tung, sau một lúc thì chỉ chỉ mình, “… Em sao?”
Khương Dịch liếc nhìn cô một cái: “Em.”
Trì Yên thật sự muốn tìm một cái hố để chui xuống.
Người này đúng là xấu xa mà, đã biết rõ cô không phải học sinh của anh, thế mà còn bắt cô lên vẽ…
Trì Yên không muốn đi lên, chỉ có thể nghiêng đầu cầu cứu đạo diễn, nhưng đạo diễn rõ ràng là có quen biết với Khương Dịch, sau khi ông ta dùng ánh mắt ra hiệu cho cô cứ làm theo lời anh, thì đưa tay chỉ vào bục giảng ở bên kia.
Ý là muốn cô đi nhanh lên, không được làm chậm trễ tiến độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388352/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.