Chuyển ngữ – Linhyang
Beta – Diên Vĩ, Emi
Xem lại tên người nhắn tin cho Khương Dịch.
Sở Sở.
Trì Yên suy nghĩ hôm nào có cơ hội, phải đem nhốt cô bé đó vào phòng tối dạy dỗ một lần mới được.
Khương Du Sở còn gửi thêm một bài hát tới.
‘Ánh sáng xanh’, trước đây Trì Yên cũng từng hát bài này ở KTV.
“Nhìn anh.”
Mi mắt Trì Yên hơi run, không biết nên dùng vẻ mặt gì đối diện với anh, dứt khoát coi như không nghe thấy, vừa cúi đầu thấp thêm một chút, bàn tay đang nắm cằm cô liền tăng thêm chút lực, “Em thấy Sở Sở nói đúng không?”
“Không đúng,” Trì Yên lập tức phủ nhận, “Tất nhiên không đúng!”
Sợ Khương Dịch không tin, Trì Yên nỗ lực giải thích: “Sắc mặt của anh trông rất hồng hào… không hề xanh xao một chút nào.”
Cô chỉ thiếu nước lấy cho anh chiếc gương.
Khóe môi Khương Dịch hơi nhếch một chút, “Hẳn không phải bị chụp lúc quay phim,” anh khẽ chau mày, nhướng mắt hỏi cô “Giải thích vài câu?”
Trì Yên cảm thấy dù giải thích tường tận, cũng không biết Khương Dịch có chịu tin hay không.
Cô kể lại mọi chuyện một lần, cũng không tô vẽ thêm, càng không thêm mắm dặm muối, một năm một mười, dùng góc độ của người đứng xem giải thích cho anh.
Khương Dịch đã bỏ tay khỏi cằm cô, anh khẽ tựa người vào đầu giường, nghiêng đầu nghe cô nói, tay cầm điện thoại vẫn còn sáng màn hình, mấy tin nhắn Khương Du Sở gửi tới anh vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388325/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.