Chuyển ngữ – Mạn Mạn
Beta – Diên Vĩ, Emi
Trong những chuyện mà Trì Yên thấy phiền nhất, viết bản kiểm điểm là một chuyện trong đó.
Lúc cô còn học đại học có nghe Bạch Lộ mắng giáo viên dạy môn tự chọn, rõ ràng cô chỉ là người nghe, lúc Bạch Lộ nói có chen vào một câu chửi thề, còn cô chỉ lâu lâu quá hài hước mới cười một chút, không ngờ bản thân cô lại bị liên lụy.
Không chỉ bị cấm thi, mà phát rồ hơn, đó là trước khi bị đánh trượt, giáo viên đó bắt hai người viết bản kiểm điểm.
Tám ngàn chữ.
Trì Yên vô cùng cẩn thận viết bản kiểm điểm, câu chữ lưu loát, ngôn từ phong phú, viết tới gãy cổ tay, kết quả là bị thầy giáo già đeo kính, chong đèn lên đếm từng chữ từng chữ, kiểm tra số lượng chữ.
Còn thiếu mười chữ, Trì Yên cũng vì thế mà bị trượt môn.
Trước đây khi Trì Yên học đại học là học sinh ngoan tiêu chuẩn, ít khi phạm sai lầm.
Nếu như vô tình phạm phải lỗi, thì cũng rất nhanh được tha thứ.
Học giỏi, lại xinh đẹp, không ai muốn làm khó cô.
Chính vì vậy, mỗi khi nhớ tới chuyện bản kiểm điểm tám ngàn chữ kia, cô càng căm thù đến tận xương tủy.
Trì Yên ngửa cổ ra phía sau tầm nửa phút, cổ cô không thoải mái, cô nghiêng đầu dựa vào vai Khương Dịch, mắt hơi díp xuống, còn chưa mở miệng đã nghe thấy Khương Dịch nói hai chữ: “Không được.”
Đáp án này, kiên quyết ngoài dự liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388304/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.