Chuyển ngữ – Mạn Mạn
Beta – Emi
Trì Yên nói rất nghiêm túc.
Khương Dịch không nghiện thuốc lá, cô có thể nhìn ra điều đó, bằng không thì không có khả năng anh cai nghiện trong thời gian ngắn được.
Ngoài cửa, tiếng Khương Vận vang lên thêm lần nữa: “Trì Yên, em ăn cơm tối chưa?”
Mắt Trì Yên nhìn về phía cửa.
Nếu như cô nói đã ăn rồi, không chừng một lúc sau, Khương Vận sẽ đẩy cửa đi vào.
Cho nên cô vô cùng thông minh, nói hai chữ: “Chưa ăn.”
Quả nhiên, Khương Vận hỏi cô: “Em muốn ăn gì?”
“Muốn ăn bánh bao nhân gạch cua có bán ở cửa hàng đối diện bệnh viện.”Trì Yên ngừng một chút. “Cảm ơn chị Khương Vận.”
Người bên ngoài ừ một tiếng, cuối cùng không có thêm bất cứ động tĩnh gì nữa.
Lúc này Trì Yên mới quay đầu lại, vươn tay ra muốn cướp bật lửa trong tay Khương Dịch.
Tay trái của cô còn ghim mũi kim tiêm, Khương Dịch không dám để cô cử động quá mạnh, liền lấy tay band tay của cô xuống giường: “Đừng lộn xộn.”
Mu bàn tay của Trì Yên liền cảm thấy đau đớn.
Có lẽ thuốc tê đã mất tác dụng, vết thương trên tay cô hơi đau, vừa tê vừa ngứa.
Từ đây có thể thấy chỗ bán bánh bao gạch cua trước cửa bệnh viện, Khương Vận đi rồi trở về chắc cũng không mất nhiều thời gian.
Trì Yên ngẩng mặt lên nhìn Khương Dịch: “Anh còn không mau đi về?”
Cằm cô hất hất về phía trước, ý chỉ về hướng cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388301/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.