Chuyển ngữ – Cò Sunny, Emi
Beta – Emi
Từ trước đến nay Khương Dịch rất ít nói, nhưng hôm nay anh nói nhiều như vậy, Trì Yên nằm trong ngực anh chăm chú nghe.
Bên ngoài màn đêm tối đen như mực buông xuống, tiếng người đi lại ngoài hành lang cũng dần yên tĩnh, Trì Yên ngáp một cái, trong lòng mềm mại, giọng nói cũng trầm ấm mềm mại: “Em muốn đi ngủ.”
“Buồn ngủ rồi à?”
“Ừ, mai còn phải đi quay phim.”
Giọng anh thấp hơn: “Yên Yên, em ngoan nào—“
Trì Yên trong lòng khẽ động, giơ tay cầm cổ tay của anh, sau đó chậm rãi bỏ xuống, chuyển thành cầm ngón tay của anh, “Mấy ngày rồi, cũng không thể để đoàn làm phim chờ một mình em.”
Cô nói xong giơ tay phải lên, “Dù sao cũng không bị thương ở mặt, vẫn có thể đeo kính.”
Khương Dịch không phản đối nữa.
Dù sao phản đối nữa thì kết quả cũng giống nhau—Trì Yên vốn không nghe lời anh.
Nửa phút sau, Trì Yên nghe thấy câu trả lời trầm thấp của anh, “Được”, cô thở hắt ra, nơi bị Khương Dịch vuốt ve đã nóng lên, nhưng không nghĩ đến, dứt khoát cọ xát, thì thầm nói khẽ, hai mắt nhắm lại, nói không rõ: “Anh ôm em ngủ.”
Giường không lớn, nhưng miễn cưỡng cũng có thể nằm 2 người.
Trì Yên ngủ không thoải mái, nhưng rất an tâm.
Cô đã ngủ cả buổi chiều rồi, cho nên ngày hôm sau thức dậy rất sớm.
Cánh tay Khương Dịch còn vắt qua eo cô, hình như sợ cô đau, không dùng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388296/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.