Chuyển ngữ – Tiên Bùi
Beta – Tũm, Emi
Không giận mới lạ!
Trì Yên hoàn toàn không khống chế được bản thân, nước mắt chảy xuống càng ngày càng nhiều, làm thế nào cũng không ngừng lại được.
Trong khoảng thời gian ngắn cô không có cách nào khiến mình bình tĩnh lại được nên cô đành lạnh giọng nói: “Buông ra.”
Vì vậy Khương Dịch đành phải buông tay cô.
Trì Yên lảo đảo đi về phía trước, cô vừa mới giơ tay lau nước mắt thì anh lại tiến lên đè bả vai cô lại, khiến cả người cô xoay một vòng.
Khương Dịch lại ôm cô vào lòng, khẽ tì cằm lên đỉnh đầu cô: “Vợ ngoan, đừng khóc.”
Dừng lại vài giây, anh lại nói thêm một câu: “Chồng biết sai rồi.”
Giữa trưa Khương Dịch mới tỉnh dậy, nằm trên giường cả một buổi tối và nửa ngày hôm nay nên cảm thấy khó chịu, không ngờ vừa mở mắt ra liền nhìn thấy người anh muốn gặp nhất.
Cô nhóc này đúng là rất chuyên nghiệp, sức khoẻ vốn đã không tốt, vừa xảy ra tai nạn xe cộ đã đi quay tiết mục ngay.
Lúc Khương Vận nói với Khương Dịch những lời này, sắc mặt anh không hề thay đổi.
Vừa lúc TV bệnh viện đang mở, chiếu một bộ phim Hàn của năm, nội dung phim rất cẩu huyết, nội dung nói về cái gì mà bị tai nạn xe cộ rồi mất trí nhớ hay bị ung thư gì, Khương Vận ngồi bên cạnh liền nói: “Mất trí nhớ quả nhiên là lý do vạn năm.”
Khương Dịch nhìn vài lần.
Không phải là lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388281/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.