Chuyển ngữ – Như Nguyệt
Beta – Tũm, Emi
Trì Yên lập tức nghẹn họng, cô nuốt nước bọt: “Anh có thể đứng đắn một chút không?”
Khương Dịch cười khẽ.
Có lẽ cô bé này chưa từng thấy không đứng đắn thật sự là như thế nào.
Trì Yên dịu dàng, nói chuyện không cởi mở giống những cô gái khác, Khương Dịch còn nhớ rõ trước kia, cô gái nhỏ ngay cả khi nghe lời nói thô tục cũng không chịu được.
Có người nói chuyện, dù không nói với cô, cô cũng có thể đỏ mặt nửa ngày.
Lúc ấy Khương Dịch tự hạn chế mình sẽ rất ít nói những lời này, nhưng vừa nghĩ tới dáng vẻ ấm áp nhẹ nhàng đỏ mặt của cô gái nhỏ, trái tim anh liền rung động.
Muốn nhìn cô xấu hổ, lại không muốn phá hư hình tượng hiện tại của mình trong lòng Trì Yên.
Sau này anh nghĩ tới một biện pháp tốt cực kì tốt, anh không thể nói thô tục, nhưng Lục Cận Thanh có thể nói.
Khoảng thời gian đó mỗi lần Lục Cận Thanh gọi điện thoại cho Khương Dịch, có Trì Yên bên cạnh, Khương Dịch đều cố ý chỉnh âm lượng lớn, Quả nhiên, Lục Cận Thanh gọi điện thoại cho anh càng lâu, mặt Trì Yên càng đỏ.
Giống như tất cả máu đều dồn lên đến mặt, đỏ đến mức mà có thể nhỏ ra máu.
Khương Dịch khi đó rất muốn làm bậy với cô.
Nhưng mà sau khi hết kích động, tỉnh táo lại, anh lại biết vô cùng rõ ràng rằng mình không thể làm bậy với cô.
Không những không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388272/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.