Chuyển ngữ – Cò Sunny
Beta – Diên Vĩ, Emi
Khương Vận đặt 2 vé máy bay, thời gian làm thủ tục là 11h15, làm không đến nửa tiếng.
Hai người gọi taxi để đi ra sân bay.
Trì Yên mang một vali đơn giản, sau khi xuống xe không nhịn được đưa tay che mắt lại, ánh nắng chói chang chiếu xuống, cô mất hơn mười giây mới hoàn toàn thích ứng được.
Khương Vận mới hỏi cô một câu: “Không say máy bay chứ?”
Trì Yên lắc đầu, đi theo cô vào sân bay.
Lúc này đã gần 10h30, chưa tới một tiếng nữa là tới thời gian làm thủ tục.
Trong sân bay người đến người đi, tiếng loa thông báo và tiếng người nói chuyện trộn lẫn cùng nhau, lọt vào tai hơi ồn ào.
Trì Yên đeo khẩu trang, giơ tay ấn vào vị trí sau mang tai. Cô rất ít khi đi máy bay, cũng không thường xuyên đi đi về về quen thuộc như Khương Vận, nên chỉ yên lặng đi sau cô ấy, không dám vượt qua khoảng cách an toàn nửa mét.
Khương Vận bật cười: “Căng thẳng như thế làm gì, sợ lạc à?”
Cô vốn là nói đùa, nhưng vẫn nói trúng rồi.
Không phải Trì Yên chưa từng đi lạc.
Mấy năm trước Trì gia không ở thành phố Lâm An, nên thành phố này đối với Trì Yên mà nói là một nơi hoàn toàn xa lạ, khi đó vừa quay về nhà họ Trì, cô ra nhà ga cũng không biết nên đi hướng nào.
Có một lần Trì Viễn Sơn dẫn cô đi ra ngoài, Trì Yên cũng đi sau ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388249/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.