Chuyển ngữ – Ngọc Thắm
Beta – Diên Vĩ, Emi
Giọng Trì Yên vẫn buồn như cũ, như thể bị ngăn cách bởi một lớp chăn: “Chị Khương Vận nói với em chuyện của chú Hai anh và… bà ấy.”
Cô thực sự không biết nên gọi Phùng Tân Lam như thế nào.
Gọi là thím Hai, hay là… mẹ?
Đều không được, thậm chí Trì Yên cảm thấy không bằng gọi là ‘bà Phùng’ cho tự nhiên, nhưng dù thế nào cũng không thích hợp, liền dứt khoát dùng ‘bà ấy’ để thay thế.
Dù sao thì Khương Dịch cũng hiểu được.
Nếu là trong tình huống bình thường, từ ‘Bà ấy’ là đại từ phiếm chỉ quá rộng, chắc chắn Khương Dịch sẽ không biết là nói ai.
Nhưng hôm nay là tình huống đặc biệt, Trì Yên cũng không biết nên làm sao.
“Sau đó thì sao?”
“Sau đó… Chị Khương Vận nói tối hôm qua đã gặp được bà ấy ở đây.”
Chỉ cần Khương Dịch hỏi, dường như Trì Yên sẽ không giấu diếm.
Lời vừa ra khỏi miệng, cả hai bên đều im lặng trong vài giây.
Lúc Trì Yên tưởng Khương Dịch sẽ hỏi lại một câu “Sao đó thì sao”, thì người đàn ông bất thình lình đổi chủ đề: “Nhớ anh không?”
Trì Yên không biết nên trả lời sao.
Mới xa nhau có một ngày, loại tâm trạng này vẫn chưa xuất hiện trong lòng đâu.
Khương Dịch lại hỏi: “Muốn gặp anh không?”
Lần này Trì Yên không phản ứng.
Tối hôm qua cô không ngủ ngon, nên dù mạch suy nghĩ không được rõ rang lắm, nhưng vẫn có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/2388245/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.