Biên tập – Đặng Trà My
Lần đầu tiên Trì Yên gặp phải loại người như Khương Dịch thế này.
Lời nói chẳng biết xấu hổ mà anh nói lại có thể mang vẻ nghiêm trang như thế.
Trì Yên ôm chăn không nói lời nào, ánh mắt như có như không liếc xuống giữa hai chân anh.
Với tư thế ngồi này thì vốn chẳng tài nào nhìn được cơ thể anh thay đổi ra sao.
Cô lắc lắc đầu, không dám nói linh tinh nữa.
Cô không thể không nhớ lại dáng vẻ của Khương Dịch lúc mổ phanh lồng ngực của con chuột bạch, mắt còn chả thèm chớp lấy một cái, gọn gàng rạch một đường.
Cô chỉ sợ một ngày nào đó Khương Dịch không vui thì sẽ xem cô như chuột bạch mất.
Vì vừa khóc nên mắt Trì Yên vẫn hơi đỏ, lưỡi Khương Dịch ấn lên bên trái dưới hàm răng, biết cô nàng này tưởng thật, anh đưa tay gõ nhẹ đùi mấy cái rồi tăng nhiệt đồ điều hòa, đổi chủ đề: “Chiều nay dính mưa à?”
Giọng điệu của anh chẳng thay đổi gì lắm nhưng Trì Yên vẫn có thể nghe ra được là anh đang mất hứng.
Cô chợt nhớ tới một câu “tâm trạng không tốt lắm” của Lục Cận Thanh, lúc này thì cô có thể cảm nhận được rõ ràng rồi.
Trì Yên chần chờ vài giây, “Chỉ hơn 10 phút thôi.”
Cô không nói dối, chỉ là 10 phút cũng đủ gian nan rồi.
Nếu bình thường thì còn đỡ, nhưng lần này lại vừa cảm vừa gặp dì cả, Trì Yên thậm chí còn nghĩ mình không ngất ở phim trường cũng đã là vượt qua thử thách thể chất rồi.
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-yeu/129011/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.