Lâm Khiếu Đường nhìn Triển Thanh Nhu, bỗng nhiên vung nhẹ hai tay, hai đầu tuyết vương điêu được đẩy tới trước người Triển Thanh Nhu, hạ xuống dưới chân nàng.
Lâm Khiếu Đường không phải kẻ thích giết choc, trong cuộc đời tu luyện hơn hai trăm năm của hắn, sóng to gió lớn gì cũng đã trải qua, xác thực cũng đã giết qua không ít tu luyện giả, thế nhưng chưa hề giết người một cách lung tung, trừ phi thực sự bị buộc phải làm như vậy, Lâm Khiếu Đường tuyệt đối không nương tay.
Không chỉ đối với con người, mà đối với yêu thú cũng là như vậy, Lâm Khiếu Đường tuy là rất động tâm đối với hai thú nguyên tinh cấp mười ba của hai đầu tuyết vương điêu, thế nhưng dù sao cũng không quá mức cần thiết.
Quan trọng hơn nữa là, Lâm Khiếu Đường đối với người tỏ chân tình cầu xin thông thường đều sẽ tận lực thỏa mãn, ví dụ như Triển Thanh Nhu lúc này. Trong mắt của nàng phát ra quang mang chân thành tha thiết mà thương tiếc. Đối với tuyết vương điêu có thể nói là thương tiếc từ sâu trong nội tâm.
Lâm Khiếu Đường cũng phải nhìn hai đầu tuyết vương điêu này thực sự có tính thông linh như vậy hay không, nếu như đúng theo như lời của Triển Thanh Nhu thì loại yêu thú này, bình thường để cảm ơn hơn phân nửa muốn nhận chủ.
Ngay trong lúc Lâm Khiếu Đường còn đang suy nghĩ thì hai tuyết vương điêu cũng không lập tức chạy trốn, mà tiến tới bên người Triển Thanh Nhu không ngừng dùng cơ thể của chính mình ma sát qua lại, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398505/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.