Địa Linh Hà chính là một mạch nước ngầm nồng đậm khí nguyên, tụ tập dầy đặc nhất cũng là nơi trung tâm tạo thành một hồ nước rộng cả vạn trượng. Bên trên hồ nước nổi lên một ngọn Đảo Đỉnh Sơn, một hồ một núi tạo nên cảnh tượng ngầm dưới lòng đất có một không hai.
Trên Địa Linh Hồ, từng làn khí nguyên nồng đậm phát ra những ánh sáng chiếu lên từng mảnh sinh cơ bừng bừng không khác gì với ánh dương quang thế ngoại. Khắp nơi thậm chí còn không hề thiếu những yêu thú cấp thấp đang ngầm sinh hoạt.
Nơi này này từ thời Thiên Hà Tông khai môn lập phái đã được liệt vào hàng cấm địa, chỉ có cấp bậc nguyên lão khi trùng quan sinh tử mới có thể tiến vào nơi đây.
Từ đảo đỉnh sơn đến chân núi phụ cận đã có vài động phủ, hiển nhiên chính là được các nguyên lão Thiên Hà Tông trải qua mấy nghìn năm sử dụng.
Khi Lâm Khiếu Đường tiến vào nơi đây đã tiến hành thăm dò tỉ mỉ bốn phía, phát hiện ra bên dưới hồ nước còn có một tòa công phong nằm sâu trong Địa Linh Hồ cả ngàn trượng, quanh năm được ngâm trong linh thủy tràn ngập khí nguyên. Sơn phúc hình thành từng vòng khí nguyên, trong đó vòng lớn nhất có đường kính lên tới hơn mười trượng, bên trong có mật độ khí nguyên cao đến kinh người.
Nơi đây quả thực là tiên cảnh tu luyện. Lâm Khiếu Đường không khỏi có chút kỳ quái vì sao Lạc Trần Tử và Thiên Kiều Lão Nhân lại không đến nơi này tu luyện.
Lâm Khiếu Đường cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398411/chuong-425.html