Tâm tình Thần Lộ tiên tử đang cực kỳ bất ổn, dù có hỏi nàng cũng chỉ nghe được mơ mơ hồ hồ, thấy vậy Thất Tuyệt phu nhân cũng chẳng truy vấn thêm, liếc mắt sang bên Lâm Khiếu Đường, vẻ mặt cả hai người không khỏi có một tia bất đắc dĩ.
- Phu nhân, cứ để Thần tiên tử ngồi khóc một mình như vậy sao?
Lâm Khiếu Đường âm thầm truyền âm nói.
- Ai, được rồi!
Thất Tuyệt phu nhân khẽ lắc đầu, truyền âm nói.
Hai người đang muốn tìm một địa phương có thể đả tọa nhập định, cũng tiện để Thần Lộ tiên tử có thể bình tĩnh lại một chút, nhưng chưa đi được hai bước, đột nhiên phía sau chợt lóe lên quang mang.
Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ xoay người lại, cách không bắt tới, một kim thủ đã vững vàng nắm chặt cổ tay của Thần Lộ tiên tử, lúc này nàng đang vận nguyên lực lên bàn tay nhắm hướng thiên linh cái chính mình đánh tới, khoảng cách chỉ còn lại ba thốn, nếu một chưởng này mà tới đích thì không chỉ có đầu óc vỡ toang mà ngay cả chân linh trong cơ thể cũng bị nổ tan mà biến mất.
Thần Lộ tiên tử đang nghĩ quẩn trong lòng nên muốn tự sát.
Thất Tuyệt phu nhân đã nhiều ngày cùng vị Thần Lộ tiên tử này ở chung, trong lòng cũng có vài phần hảo cảm, nên vội vàng an ủi nói:
- Thần đạo hữu, ngươi sao phải khổ như vậy chứ?
Vẻ mặt Thần Lộ tiên tử tuyệt vọng, bi phẫn nói:
- Dung mạo của thiếp thân hôm nay đã trở nên như thế này, đến quỷ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398391/chuong-405.html