Tiếng Lâm sư tổ kêu lên một cách đặc biệt thân thiết thành khẩn, âm lượng cũng không nhỏ bên trong phòng trà vọng ra.
Âm thanh vọng tới, một gã trung niên hán tử từ bên trong Thiên Mục tháp vội vã chạy ra, chính thị là Vạn Sơn Đạo Minh Thiên Hà Tông chưởng môn Phương Thiên Minh. Chỉ thấy thần tình của hắn cung kính phi thường, vẻ mặt khiêm tốn, tu vi Phương Thiên Minh bất quá chỉ là sư giai trung kỳ đỉnh phong mà thôi, nhưng thái độ làm người lại vô cùng khôn khéo. Giỏi về quan sắc, làm việc rất có trật tự, đây cũng chính là nguyên nhân trọng yếu giúp hắn được đảm nhiệm chức vụ chưởng môn Thiên Hà Tông.
Trong lòng Phương Thiên Minh so với ai khác cũng rõ hơn, vị thanh niên trước mặt này chính là toàn bộ hy vọng tồn tại và phát triển của Thiên Hà Tông. Lạc Trần Tử và Thien Kiều lão nhân có tu vi không kém, thiên phú cũng không thấp, bất quá họ lại là loại người không biết quyền biến, dù sao cũng là miễn cưỡng duy trì môn phái mà thôi. Hắn biết hiện tại, vị đệ tam nguyên lão trước mặt này mới thực là lão đại chân chính của toàn bộ Thiên Hà Tông.
- Đệ tử Phương Thiên Minh bái kiến Lâm sư tổ!
Phương Thiên Minh chậm rãi chạy đến trước mặt Lâm Khiếu Đường cúi người bái kiến, tôn ti nghiêm cẩn, không chút nào làm mất cấp bậc lễ nghĩa.
Lâm Khiếu Đường thấy rõ Phương Thiên Minh, trên mặt mỉm cười, không nghĩ tới cư nhiên ở chỗ này gặp phải vị chưởng môn đệ tử, bàn tay phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398366/chuong-380.html