Triển Thanh Nhu xuất thần đứng yên một chỗ, đối với câu hỏi của người mặc áo bào trắng dường như không quan tâm đến, suy tư hồi lâu, sau đó mới nói:
"Bậc tài tuấn như thế mà viện ta dĩ nhiên không chiêu nạp, thực sự đáng tiếc!"
Trung niên nhân mặc áo bào trắng cười nói:
"Trăm kín cũng có một hở, huống hồ mỗi người mỗi chí, cũng không phải là tu luyện giả nào cũng muốn gia nhập vào viện chúng ta tu luyện. Có một số tu luyện giả trời sinh tính tình tiêu dao, không thích yên tĩnh tu luyện, đối với những người này không cần phải quá quan tâm, để ý chiêu nạp."
Triển Thanh Nhu bỗng nhiên cười:
"Lý sư thúc nói chí lý, Thanh Nhu gần đây có chút phân tâm rồi."
Trung niên nhân áo bào trắng nghe được lời nói này, tán dương không ngớt nhìn nữ tử bên cạnh, trong ánh mắt nhiều hơn một tia yêu thích nói:
"Thanh Nhu, trước đó ta đã đưa ra yêu cầu, người có tiếp thu hay không?"
Triển Thanh Nhu lần thứ hai quay đầu nhìn trung niên nhân áo bào trắng, tỏ vẻ rất áy náy trả lời:
"Thanh Nhu có tài đức gì, sao có thể được Lý sư thúc ưu ái như vậy, chỉ sợ sau này lại liên lụy đến sự tu luyện của Lý sư thúc, mong rằng Lý sư thúc thận trọng."
Trung niên nhân áo bào trắng nói một cách rất tự tin:
"Sao có thể liên lụy, lấy tư chất của ngươi và thể chất của sư thúc nhất định làm ít công to!"
Trên dung nhan thanh nhã của Triển Thanh Nhu hiện lên một chút vẻ chống cự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398349/chuong-363.html