Mộ Dung San nhướng mày nói:
"Cứ nói đừng ngại!"
Lâm Khiếu Đường nhếch lông mi lên nói:
"Trước khi tới đây, đệ tử đã hỏi qua Viên sư tỷ, dược viên nên xử trí như thế nào, sư tỷ nói su thúc để cho đệ tử buổi tối quay lại trông coi, thế nhưng nhiệm vụ mà sư thúc phân phó lại hoàn toàn dùng hết 12 canh giờ trong ngày, như vậy hiển nhiên đệ tử không còn thời gian để chăm sóc dược viên, đệ tử nên làm như thế nào cho phải?"
Mộ Dung San nhất thời nổi nóng, nhưng thực tế nàng đã quên hẳn chuyện này, suy nghĩ một chút rồi nói:
"Nếu như ngươi có thể làm được như ta nói không sai một chút trong ba ngày, bản sư thúc ta sẽ giúp ngươi quản lý dược viên trong vòng một tháng."
Viên Linh Linh và Thái sư huynh nhìn Lâm Khiếu Đường vô cùng ước ao, phải biết rằng họ không hề có ưu đãi này, Mộ Dung San cố ý thả cho hai người ba canh giờ để họ hoàn thành công việc trước kia, bất quá bọn họ cũng có chỗ chiếm ưu thế, ví dụ như linh đan mà họ được ban phát cao hơn Lâm Khiếu Đường hai cấp.
Nếu như Mộ Dung San đã nói như vậy, Lâm Khiếu Đường liền chắp tay, trước tiên đặt lên trên lưng một khối tinh thạch rất nặng, bước tới một góc động phủ, tụ tập nguyên lực, bắt đầu chổng ngược.
Mộ Dung San bố trí nhiệm vụ tu luyện cho Lâm Khiếu Đường, đối với một tu luyện giả sĩ giai sơ kỳ bình thường mà nói, thậm chí có độ nguy hiểm nhất định, đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398282/chuong-296.html