Nữ phi long kỵ sĩ nhất thời mặt trắng bệch
- Không may, dĩ nhiên gặp phải thâm uyên lão thú.
Mọi người nghe thấy danh từ thâm uyên lão thú này, thân thể không tự chủ được giật nảy mình, mười một cấp ma thú, tính tình tàn bạo, bất luận là vật gì còn sống trong mắt thâm yên lão thú đều là thực vật và địch nhân.
Nữ phi long kỵ sĩ và trung niên nam ma pháp sư nhìn nhau, xoay người bỏ chạy, đạo quan khẩu thứ hai còn chưa qua đã gặp phải ma thú cường đại đến như vậy, vậy thì còn lý do gì để không đào tẩu đây chứ.
Địa đồ cũng không hoàn chỉnh, có nhiều địa phương không phải rất chuẩn xác, tâm niệm của Lâm Khiếu Đường chợt lóe lên, theo sát hai tu luyện giả cùng nhau đào tẩu.
Bay ra xa hơn mười dặm, nữ phi long kỵ sĩ và ma pháp sư mới cảm thấy kinh ngạc, vài tên tiểu tử sư giai phía sau cư nhiên có thể đuổi kịp được tốc độ hai người, phi hành pháp khí dưới chân họ thực sự rất tốt nha.
Thâm uyên lão thú cũng không đuổi theo, lướt qua địa liệt cốc, tiến vào một cánh đồng hoang vu, đây chính là quan khẩu thứ hai, tịch mịch hoang nguyên.
- Đặc Nạp, trên địa đồ không nói nơi này rốt cuộc là có nguy hiểm gì hay sao?
Nữ phi long kỵ sĩ sau khi phi hành một hồi đột nhiên kỳ quái hỏi.
Nam tử ma pháp sư Đặc Nạp lắc đầu nói:
- Địa đồ ta tìm thấy là bản thiếu, đối với quan khẩu thứ hai miêu tả thiếu rất nhiều, chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398228/chuong-242.html