Trước khi trùng quan, Lâm Khiếu Đường lợi dụng thời gian ba tháng để hút hết toàn bộ độc nguyện lực trong người Tân Tây Á. Nội anh trong cơ thể lại từ một tấc cao thêm năm thốn, trông giống như một đứa trẻ con, cực kỳ sống động. Cái đầu khả ái thậm chí còn hư huyễn sinh trưởng ra một ít tóc, cả thân hình màu xanh bóng trong suốt. Sau khi ăn xong độc nguyên lực, trong cơ thể của Lâm Khiếu Đường reo vui có vẻ hưng phấn dị thường.
Tại thời điểm hấp thu luồng nguyên lực cuối cùng trong cơ thể Tân Tây Á có chút cảm giác nuốt cả quả táo, nội anh của Lâm Khiếu Đường còn chưa hoàn toàn tiêu hóa được hết độc nguyên lực, chỉ là đem chúng dung hợp vào trong nội anh, bởi vậy thể tích và chiều cao của nội anh còn có thể tiến thêm một bước.
Thánh quang độc trong cơ thể Tân Tây Á cũng làm cho Lâm Khiếu Đường đau đầu không ngớt, lại tiếp tục trải qua thời gian ba tháng, mới vất vả khu trừ được một nửa. Lâm Khiếu Đường chỉ có thể làm được đến mức này, muốn khu trừ toàn bộ, với tu vi của hắn hiện nay, hắn còn chưa thể làm được.
Khi Tân Tây Á có thể mở ra đôi mắt màu tím của mình ra, thân thể có vẻ cực kỳ suy yếu, thế nhưng nhãn thần so với trước kia lại sinh động hơn không ít. Ít nhất có sinh khí hơn nhiều.
- Cảm tạ ngươi đã cứu ta!
Tân Tây Á khiêm tốn nửa quỳ cúi đầu nói.
- Ta cũng không hoàn toàn cứu ngươi, chỉ là thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398206/chuong-220.html