- Những lời này hẳn là ta phải hỏi mới đúng chứ, Tô tỷ!
Lâm Khiếu Đường chậm rãi xoay người lại, có chút bất ngờ, ngoài miệng lại không nhanh không chậm nói.
- Tiểu Đường Đường, ngươi vẫn là tên bưởng bỉnh như trước a, đến, tỷ tỷ ôm một cái!
Tô Thiến Thiến mở rộng hai tay nói.
- Tô tỷ vẫn phong tao như trước đây a!
Lâm Khiếu Đường ung dung thản nhiên nói.
- Thế nào? Không thích tỷ tỷ ôm hay sao? Vậy thì quên đi!
Tô Thiến Thiến dùng vẻ mặt thất vọng nói, trên dung nhan phong tình vạn chủng hiện lên một tia mất mát, chỉ là thực hay giả thực khó phân biệt được.
- Ngươi không phải là đi Thiên Dương Cung hay sao?
Lâm Khiếu Đường kỳ quái nói.
- Đừng nói nữa, nửa năm trước tam đại bộ lạc tây bắc huy động toàn lực tổng tấn công Hiên Viên quốc, Thiên Dương Cung cách biên cảnh quá gần, năm tháng liền bị tiêu diệt, ta mang theo một ít đệ tử trốn thoát, vốn định chạy sâu vào trong trung nguyên, kết quả là lại bị ngăn chặn, không thể làm gì khác hơn là vào Tân La thành.
Tô Thiến Thiến thở dài nói.
- Cẩn thận!
Con mắt của Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ mở ra, đưa tay lên, hiểm hiểm nắm được một mũi tên phóng đến cực nhanh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Thiến Thiến trắng bệch, hướng về phía sau thành lâu lui lại, không ngực vỗ vỗ ngực, nhìn thân mũi tên lóe ra một tầng quang mang cường liệt nói:
- Nguy hiểm thật!
Sau đó lại như phái hiện ra một đại lục mới nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398173/chuong-187.html