- Ngô…
Lâm Khiếu Đường vô ý thức kêu lên một tiếng đau đớn, một dòng máu lớn từ trên người rơi xuống đập trên mặt đất tạo thành từng đám huyết hoa (hóa máu) xán lạn.
Trên vai còn có một lỗ lớn do lợi trảo xé ra, 2 đầu ngón tay còn cắm chắc trong đó, dưới bụng cường tráng càng chịu một quyền rất mạnh.
Lâm Khiếu Đường cảm giác thấy trong cơ thể như đang phiên giang đảo hải, cảm giác nôn mửa tắc nghẽn trong đại não.
Phốc…
Một ngụm máu nóng mạnh mẽ phun vào mặt Lâm Khiếu Đường.
Gã đại hán trừng đôi mắt lớn như một nắm tay không thể tin tưởng nhìn Lâm Khiếu Đường, trước ngực của hắn bị một thanh trường thương màu vàng nhạt đâm thủng xuyên ra sau, cơ ngực cực đại cứng rắn giống như bông vải không hề có chút tác dụng chống đỡ nào.
Phải biết rằng dù dùng cung nỏ cực mạnh mà bắn thì cũng không thể nào tổn thương được gã đại hán khi đã cuồng hóa.
Không chỉ có như vậy, một bên cổ của gã đại hán còn bị ngũ chỉ kim trảo xé rách, lúc này ngay cả rống lên cũng không rống được, muốn giãy giụa càng vô pháp làm được.
Tư, trường thương biến mất, Lâm Khiếu Đường ho khan hai tiếng, nhẹ nhàng đẩy thân thể to lớn đang đè trên người ra, gã đại hán chỉ có hít khí vào mà không thở được khí ra, thẳng đơ ngã xuống.
Lâm Khiếu Đường xem xét cơ thể một chút, hoàn hảo không bị nội thượng, bụng chịu một quyền vừa rồi cũng chỉ bị thương bên ngoài một chút, không vướng bận gì, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398165/chuong-179.html