Bạch ti giống như sợi tơ do một con nhện to lớn phun ra quấn lấy Nam Cung Phỉ Phỉ kéo vào trong huỵêt động.
Nam Cung Phỉ Phỉ hoa dung thất sắc, cho rằng gặp phải một con yêu thú lợi hại nào đó, bạch ti lại giống như xúc tu, tính dẻo dai rất cao, căn bản không thể thoát được, càng giãy giụa ngược lại càng quấn chặt, sẽ tự động kéo dài ra quấn nhiều bộ phận trên cơ thể hơn.
- Lâm công tử, bạch ty này là do ngươi phóng ra hay sao?
Nam Cung Phỉ Phỉ nhìn thấy một đầu khác của bạch ti nằm trong tay Lâm Khiếu Đường thì mới an tâm lại, hiếu kỳ hỏi.
Lâm Khiếu Đường gật đầu, tựa hồ một bộ dáng rất thoả mãn nói:
- Nam Cung cô nương lẽ nào đã quên mất bạch ty này là cái gì rồi hay sao?
Nam Cung Phỉ Phỉ cẩn thận tỷ mỷ quan sát, cả kinh nói:
- Đây chính là căn bạch ti thằng!
- Không sai, chính là bảo bối của Nam Cung gia các ngươi, nguyên lai bàn ty thần công cần dùng tới bảo bối này đồng thời tu luyện mới có thể thành công, bạch ti thằng này có thể kéo dài cũng có thể ngắn lại, càng có khả năng xếp thành một cái võng, công thủ tương đối cân bằng, hơn nữa sợi dây trắng này một khi không bị vỡ khoả bạch châu khảm phía trên thì vĩnh viễn không bao giờ ngắn lại.
Thần sắc của Lâm Khiếu Đường phóng ra một loại tia sáng kỳ dị.
Nam Cung Phỉ Phỉ không thể giải thích nhìn Lâm Khiếu Đường,
- Lâm công tử, lẽ nào ngươi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398150/chuong-164.html