Đại tiểu thư tuy có tu vi sư giai hậu kỳ, thế nhưng đạo tông chống lại võ tông khi cận chiến lại phi thường thiệt thòi, người thuộc đạo tông có thể am hiểu cận chiến cực kỳ ít.
Lâm Khiếu Đường lấy hai ngón tay làm kiếm, đầu ngón tay phát ra một chùm tia sáng năm màu dài năm tấc, thong dong tiếp kiếm.
Đương đương đương…
Cao thủ so chiêu, trong nhắy mắt đã xuất thủ mấy chiêu, mỹ phụ nao nao, không nghĩ tới tên trung niên mặc trang phục gia phó cổ quái trước mắt này lại là một cao thủ đã tiến nhập vào sư giai.
Biết đối phương không kém, thế công của mỹ phụ càng dần càng trở lên sắc bén.
Tương Ngọc đứng một bên lại cực kỳ khẩn trương, hai người này đều không nên thụ thương, tiểu thư tự nhiên không cần phải nói, nhưng gã trung niên gia phó xa lạ kia nếu như có chuyện gì không hay say ra chính mình sợ là cũng phải bỏ cái mạng nhỏ này.
- Phỉ phỉ, không nên giết hắn, hắn đã hạ độc lên người ta.
Tương Ngọc thất thanh kêu lên.
Đương, Nam Cung Phỉ Phỉ chém ra một kiếm rồi thối lui ba bước, dừng thế tấn công lại hỏi:
- Tương Ngọc, ngươi nói cái gì? Hắn hạ độc lên người ngươi?
Tương Ngọc yếu đuối gật đầu. Đôi mắt đẹp của Nam Cung Phỉ Phỉ quét ngang nói:
- Lấy giải dược ra, tha cho ngươi khỏi chết!
- Có bản linh thì ngươi có thể đến lấy!
Lâm Khiếu Đường khiêu khích.
Nam Cung Phỉ Phỉ lần thứ hai nâng kiếm đe doạ:
- Giết ngươi rồi lấy giải dược sau cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398135/chuong-149.html