Bên ngoài Thanh Phong Cốc, trên một con đường mòn, một vị thanh niên khuôn mặt rất có thần và một tiểu cô nương còn chưa hết nét ngây thơ gặp nhau.
- Lâm đại ca, ngươi làm cách nào có thể tìm được Phượng Vĩ thảo vậy?
Yến Linh kinh ngạc nhìn một cây thảo dược diễm lệ đựng trong hộp gấm, quả thực không thể tin đây là sự thực.
- Vận khí tốt, trên trời rơi xuống mà thôi!
Lâm Khiếu Đường chớp mắt nói.
- Gạt người!
Cái đầu nhỏ của Yên Linh khả ái hơi nghiêng sang một bên, trên mặt tràn đầy nét không tin tưởng, nhưng trong đôi mắt to đen linh động loé lên một tia bội phục
- Dùng tổ truyền bí tịch của ta đổi lấy từ người khác.
Lâm Khiếu Đường giả vờ uỷ khuất nói.
- Xin lỗi, Lâm đại ca!
Yến Linh chậm rãi cúi đầu.
- Lừa ngươi đó, ta đào được từ trên núi!
Lâm Khiếu Đường lại hét to nói.
- A! Có thể đào được dễ dàng như vậy sao?
Yến Linh vừa mới thôi cảm động lại bị sự kinh ngạc thay thế.
Nếu không phải định lực của Lâm Khiếu Đương rất cao, sợ là đã cười đến gập người lại, tiểu cô nương này tính tình đơn thuần, tâm địa thiện lương, người khác nói cái gì cũng cho là thật, thực sự không hiểu sao một tiểu cô nương như nàng chạy đến nơi này lại an toàn tới bây giờ.
- Ta mua được với giá rất thấp từ trên tay một lão nông không hiểu giá cả.
Lâm Khiếu Đường không muốn tiếp tục chọc ghẹo nha đầu ngốc này, nghiêm mặt nói.
- A, nguyên lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-y/1398111/chuong-125.html