Chủ nhật trời mưa, Trần Tịch sợ tắc đường nên ăn cơm trưa sớm thu dọn đồ đạc đi. Cậu che ô đi đến nhà ga, khi đi đến con đường tắt đối diện thì phát hiện có mấy tên lưu manh đứng ở giao lộ đằng trước. Cậu nhận ra một người trong đó, là người lớp bên cạnh tên là Vu Dương, từng hay dùng ngôn ngữ uế tạp với cậu.
Cậu dừng chân lại, không tiếng động quay người đi, định đổi con đường khác, mấy người kia lại phát hiện ra cậu. Vu Dương mở miệng gọi cậu: "Ê, thằng học sinh giỏi đúng không? Nhìn thấy bạn học cũ mà sao lại bỏ đi thế, đến đây ôn chuyện đi!"
Trần Tịch siết chặt cán ô đi nhanh chân hơn, không để ý tới bọn chúng. Vu Dương lại nổi điên, đuổi theo kéo lấy cặp sách của cậu về sau. Cậu bị kéo lảo đảo một cái, va phải vách tường. Vu Dương giật lấy ô của cậu ném đi, một tay kéo cánh tay cậu đè cậu vào tường, mấy người khác cũng xông đến. Trần Tịch giãy giụa muốn tránh thoát, tên còn lại thấy thế xông lên đè một tay kia của cậu, cậu bị đè lên tường không thể động đậy.
Mặt Trần Tịch trắng bệch, cậu run giọng nói: "Thả, thả tôi ra... xin các cậu..."
Vu Dương ra hiệu cho tên còn lại thay thế vị trí của gã, mình thì đi đến trước mặt cậu, ra vẻ kinh ngạc: "Ồ, học sinh giỏi mà còn biết cầu xin cơ à? Đúng là cấp ba tỉnh có khác. Nghe nói mày ở đó sống sung sướng lắm, bám được vào thằng nhà giàu có tiền có thế. Giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan/923535/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.