Sáng hôm sau lúc Trần Tịch dậy, Hạ Lệnh Tân đã mua bữa sáng về, đang dọn vệ sinh. Thấy cậu dậy, anh quan tâm hỏi: "Dậy rồi à? Thế nào? Bụng đỡ đau chưa?"
Trần Tịch cảm nhận, bụng vẫn đau, nhưng không đau như tối hôm qua nữa, thế là cậu gật đầu đáp "Đỡ rồi", xuống giường ôm quần áo vào WC thay. Bởi vì cơ thể đặc biệt nên cậu vào WC thay quần áo. Hạ Lệnh Tân cũng tôn trọng cậu, cho tới bây giờ cũng chưa từng cởi trần trong phòng ngủ, điều này làm cho cậu cảm thấy rất an toàn.
Thay xong quần áo đi ra, Hạ Lệnh Tân đã quét tước xong, đang lau phòng. Trần Tịch đi đến bồn rửa mặt, anh còn dặn dò một câu: "Mở nước ấm, đừng dùng nước lạnh." Cậu "Ừ" một tiếng, có lẽ là thái độ của Hạ Lệnh Tân từ trước tới nay luôn rất tự nhiên nên cậu tỉnh dậy đã bình tĩnh lại, không còn cảm thấy xấu hổ bởi vì phải đối mặt với anh lúc đến tháng.
Rửa mặt xong cậu ngồi xuống bàn ăn sáng. Anh lau bàn, vừa lau vừa lảm nhảm: "Mấy ngày nay cậu không tiện, đi vệ sinh thì về ký túc xá. Ký túc xá mở cả ngày, không có ai quản lý. Ở lớp nhớ uống nước ấm, không uống nước lạnh. Nếu có tiết Thể dục thì xin nghỉ, hoặc là trốn đi chỗ khác. Thầy Thể dục biết tình huống lớp A10, không nói gì đâu..."
Trần Tịch lặng lẽ ăn một ngụm bánh mỳ uống một ngụm sữa đậu nành, nghe Hạ Lệnh Tân nhắc nhở không ngừng, cảm thấy rất lạ lẫm. Cậu nuốt xuống một ngụm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan/923524/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.