🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vu Mộng Chi và Trần Tịch sống cuộc sống như vậy bốn năm. Trần Tịch từ ban đầu bị đánh nhanh chóng quên mất dần dà trở nên sợ hãi cơn bạo hành của ba đến tận xương tủy, vừa thấy ba là run rẩy. Cậu cũng không có bạn bè, những người bạn kia chỉ biết đi theo sau cậu nhặt đá ném cậu, mắng cậu là "quái vật". Trần Tịch chỉ có thể rụt cổ khom lưng dùng hai tay bảo vệ đầu, lặng lẽ rơi nước mắt. Cậu không biết tại sao mình là "quái vật", ba mắng cậu như vậy, những người khác cũng mắng cậu như vậy, nhưng mẹ nói cậu không phải quái vật mà.

Vu Mộng Chi thấy Trần Tịch từ khờ dại thuần khiết ngây thơ ngày càng trở nên tự ti nhát gan, đôi mắt trong suốt không còn tò mò với thế giới nữa mà tràn đầy sợ hãi và kinh hoảng, cô cảm thấy trái tim như thể bị người cắt từng nhát từng nhát, sống một ngày bằng một năm, nhưng không biết khi nào cuộc sống này mới kết thúc.

Trong thôn cũng có người già thấy Trần Tịch đáng thương, thỉnh thoảng cho cậu mấy viên kẹo, Trần Tịch cẩn thận nhét kẹo vào trong túi, nhỏ giọng cảm ơn người ta, sau đó chạy về nhà cho mẹ một cái kẹo. Cứ như thế hai mẹ con nương tựa lẫn nhau, cố gắng đi tìm một chút vị ngọt trong cuộc sống, ngẫu nhiên có được một chút vị ngọt là vui vẻ chừng mấy ngày.

Cho đến khi Trần Tịch 7 tuổi, Trần Quý làm việc ở một công xưởng trong thôn bị tai nạn ngoài ý muốn dẫn đến tử vong, cuộc sống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan/243389/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đầu Xuân
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.