Mới sáng sớm Thượng Chi Đào đã ngồi trên xe bus, thành phố cũng vừa thức giấc, xe bus đi xuyên qua làn sương mỏng. Cô đeo tai nghe nhìn phố xá bên ngoài, người sinh sống ở nơi đây đúng là chuyên cần, còn sớm như vậy mà hai bên đường đã tấp nập người qua đường vội vã.
Cô cũng là một người qua đường đầy vội vã.
Hôm nay cô mặc chiếc váy sơ mi màu trắng, phối cùng thắt lưng mảnh màu nâu nhạt, mái tóc cột cao, tuy không trang điểm nhưng vẫn dạt dào sức sống. Cô ngồi đó với dáng vẻ tĩnh lặng và ngoan ngoãn, giống như đứa trẻ biết nghe lời bên nhà hàng xóm trong những mẩu chuyện phiếm. Xuất chúng, nhưng cũng không quá nổi bật.
Từ khi còn nhỏ Thượng Chi Đào đã là một người như vậy, thành tích học tập của cô chỉ có thể xếp vào mức trung bình khá, vẻ ngoài cũng ở mức xinh bình thường. Bởi vì như vậy gần như không có gì nổi bật, dù cô có khiêm tốn hiếu học đến đâu thì cũng chỉ có thể giữ cho mình không bị tụt lại phía sau. Vì thế ngay từ lúc học tiểu học Thượng Chi Đào đã biết tự an ủi mình, mình chính là một người qua đường nào đó, một con người không hề nổi bật trong đám đông, mình cũng chẳng thể lên trời hay chui xuống đất, mình không phụ lòng mình là tốt rồi.
Lâu dần, cô đã nuôi dưỡng được một tính cách cực kỳ tốt. Mượn lời của các giáo viên mà nói: Thượng Chi Đào ấy hả, tính cách rất tốt, rất tươi sáng, phẩm hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868994/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.