Thượng Chi Đào đứng đợi ngoài cửa một lúc, Loan Niệm quấn khăn tắm đi ra, tóc vẫn còn nhỏ nước tong tong, đẹp trai hết sảy. Nhưng cô không có thời gian để ngắm, chỉ tay về phía phòng ngủ của Loan Niệm, hỏi: “Luke... phòng ngủ của sếp cũng có phòng tắm, anh có thể tắm ở đó mà.” Tranh với tôi làm gì? Tôi sắp đi làm muộn rồi đây này. Thượng Chi Đào chưa từng đi làm muộn, cô thật sự lo là mình sẽ đến muộn. Cô còn đang lo không biết chốc nữa phải đến công ty bằng cách nào.
Loan Niệm bơ đẹp cô, đi vào phòng để đồ thay quần áo. Người làm công việc sáng tạo có yêu cầu cực kỳ cao trong khoản ăn mặc. Quần áo của Loan Niệm đều được cắt may vừa vặn, đơn giản mà cao cấp. Anh không ăn mặc lòe loẹt dị biệt như những người làm sáng tạo khác, quần áo của anh có vẻ khiêm tốn hơn. Nhưng những bộ đồ khiêm tốn ở trên người anh lại toát ra phong cách khác biệt.
Thay quần áo xong, thấy Thượng Chi Đào cũng làm vệ sinh cá nhân xong, trông tươi tỉnh hẳn ra. Cô không trang điểm, hôm nay còn không bôi kem dưỡng, cô không mang theo, mà trong nhà Loan Niệm cũng không có sản phẩm dưỡng da của phụ nữ, cứ thế để mặt mộc. May là cô có làn da đẹp, trắng nõn mịn màng, không dùng cái gì cũng thấy đẹp rồi. Thứ duy nhất khiến cô khó xử chính là dấu hôn trên xương quai xanh của cô.
Thượng Chi Đào soi gương, nhớ lại cảm giác răng Loan Niệm chạm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dau-xuan-tuoi-sang/2868929/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.